phòng trà nghỉ chân nghe thái thanh ca
Chuyện ít biết về danh ca Thái Thanh. Năm 13 tuổi, Thái Thanh đến với âm nhạc nhờ những tác phẩm của nhạc sĩ Phạm Duy. "Phòng trà nghỉ chân nghe Thái Thanh ca biệt ly". Thái Thanh giờ không thể cất tiếng hát nhưng những bản nhạc của bà vẫn ngân mãi trong lòng người mộ
× Tìm "thai thanh ca biet ly" được 1 bài (1 bài có nhạc nghe). Lần tìm này mất 1,032 giây. Phòng trà nghỉ chân nghe Thái Thanh ca "Biệt ly". Anh. MP3 MỚI UPLOAD Du Thuyền Trên Sông Lam Con Sông La Chỉ Tại Dòng Sông Đa Tình Câu Hò Bên Bờ Hiền Lương Giữa Mạc Tư Khoa Nghe Câu Hò Ví
Thái Thanh - "đệ nhất danh ca" của nền tân nhạc Việt Nam - qua đời hôm 17/3 tại Mỹ, thọ 86 tuổi. Bà có giọng light lirico soprano (tạm dịch: nữ cao trữ tình mảnh) cùng kỹ thuật hát luyến láy hiếm có, ghi dấu ấn sâu đậm với khán giả nhiều thế hệ. Thái Thanh gắn liền với ca khúc của các nhạc sĩ nổi tiếng
"Phòng trà nghỉ chân nghe Thái Thanh ca biệt ly" Có bác nào đoán được tên của phòng trà này không :*
Cố nhạc sĩ Anh Bằng - khi viết nhạc phẩm nổi tiếng Giọt buồn không tên - đã gọi tên Thái Thanh: "Phòng trà nghỉ chân nghe Thái Thanh ca 'Biệt ly'/ Anh ngước nhìn tôi qua khói hương thơm cà phê".. Biệt ly là sáng tác của Dzoãn Mẫn, ra đời năm 1939 khi ông 20 tuổi, khi chứng kiến nỗi đau chia ly của các gia đình
Meilleur Site De Rencontre Pour Relation Serieuse. Vừa chiều hôm nao anh với tôi đi dạo đứa vòng tay âu yếm như đôi tình nhân. Cười tươi như cô gái thơ ngây vui tin Xuân. Chúng mình thân quá thân. Phòng trà nghỉ chân nghe Thái Thanh ca "Biệt ly". Anh ngước nhìn tôi qua khói hương thơm cà phê. Giọt buồn không tên lén qua tâm tư đê mê mình thức đêm thật khuya. Qua ngày đó, tôi nghe người nói anh lên đường xa thật rồi. Tôi buồn nhớ, tim đau rạng vỡ ôi thương anh thương nhất đời. Bàng hoàng như trong cơm chiêm bao tôi thầm nghĩ Non nước điêu linh yêu quê hương anh phải đi. Can đảm lên đường, quên đàn em bé ngồi nhớ anh những đêm trường Từ ngày xa nhau chinh chiến đưa anh về đâu. Vai súng vượt biên mưa nắng Khe Sanh rừng sâu. Người thân ai cũng nhắc tên anh trong thương yêu. Biết giờ anh chốn nao? Bạn bè của ta, mỗi đứa tha phương một nơi. Khu phố ngày xưa nay vắng anh không còn hàng cây me trút lá khô trên vai tôi. Càng nhớ thương bạn ơi!
Sài Gòn vô mùa gió rồi đó. Nhân một buổi trưa lang thang qua xóm nhỏ gần sông Sài Gòn, tình cờ được nghe ai đó vặn máy hát nho nhỏ “Buổi chiều hôm nao tôi với anh đi dạo phố…”. Tự dưng, chỉ cần có vậy mà sướng muốn điên lên. Sài Gòn, cái gì có thể mất nhưng tình ca Boléro thì còn mãi, len lỏi và âm ỉ. Ngẫm, hồi xưa, nghệ sỹ nhà mình vậy mà hay. Có một cuộc dạo chơi quanh quẩn Sài Gòn mà thành nên một bầu không khí văn nghệ Sài Gòn một thủa. Hễ ai cao hứng ca lên “phòng trà nghỉ chân nghe Thái Thanh ca biệt ly…” là bảo đảm bạn bè cột chèo kế bên vỗ đùi cái đét “ê, đã quá mậy” rồi không hát theo thì cũng vớ cái gì gõ gõ thành nhịp. Bản Giọt buồn không tên quá là mẫu mực cho một tình ca Boléro. Các bản thâu hay của bài này phải kể đến Giang Tử – Phương Hồng Quế, Phương Dung, và Giao Linh. Có nhiều dị bản cho rằng, nguyên gốc câu hát phải là “Phòng trà Mỹ Trân, nghe Thái Thanh ca Biệt Ly”. Phòng trà Mỹ Trân là có thật, nhưng trong nhiều bản thâu các ca sỹ vẫn hát là “nghỉ chân”. Trên thực tế, ca sỹ Thái Thanh lại gắn liền với phòng trà Đêm-mầu-hồng với ban Thăng Long hơn hẳn là một phòng trà nào khác. Tiếc là tổng phổ music sheets gốc của bản này, do Tô Giang sáng tác không có trong tay để đối chứng. Chỉ một vài câu hát, có thể thấy bóng dáng Sài Gòn mỹ miều và rất tài tử với những phòng trà hằng đêm vang vang tiếng nhạc và những quán cà phê là nơi tụ họp của nhiều văn nghệ sỹ như La Pagode, Givral… Một bầu không khí thanh bình, tự tại và tận hưởng đời sống hoa mộng giữa khói lửa binh đao, trước khi chiến tranh leo thang và những đổ vỡ thời cuộc. Lại nói về bản Biệt Ly của Dzoãn Mẫn là một bản tiền chiến theo điệu jazz vô cùng chuẩn mực của Tân Nhạc Việt Nam những ngày đầu tiên. Sau 1954, cánh ca nhạc sỹ di cư vào Sài Gòn và mang theo hành trang những thơ cùng nhạc ấy. Bản Biệt Ly được Thái Thanh thâu một lần trước năm bẩy lăm và hát tại các phòng trà thời đó. Sau chính biến thời cuộc, bà trút bỏ áo xống đại danh ca, khoác vào bộ bà ba sẫm màu cũ kĩ, sáng sáng ra chợ Hòa Bình mua từng ổ bánh mì đen để sống đời u buồn. Mãi cho đến những năm cuối của thập niên 80, Biệt Ly lại một lần nữa vang lên ở thủ phủ California. Những phòng trà hay cà phê hay đơn giản chỉ là quán ven đường tuy không còn mấy như những ngày xưa cũ. Những thịnh trị dẫu có lụi tàn thì “khói hương ly cà phê” vẫn còn mãi trong tâm thức mỗi người Sài Gòn và phảng phất đâu đó trong từng mảnh nhỏ gói ghém của phố xá Sài Gòn. Giữa trưa nắng như thế đó, gió có hồ hởi thổi thì cũng chỉ thèm một ly cà phê rồi cứ vậy mà nhâm nhi cùng cái máy hát cũ kĩ “…giọt buồn không tên lén qua tâm tư đê mê…”. Vậy đó mà cà phê thấm thiệt thấm. Buồn mà len-lén thì chỉ có thể là Người Sài Gòn. Mạc Thuỵ Hình minh họa từ Internet.
Bài hát Giọt Buồn Không Tên là một sáng tác nổi tiếng của nhạc sĩ Anh Bằng, được ông ký tên với bút hiệu là Tô Giang. Bài hát này có một điểm khá đặc biệt là tỏng lời hát có nhắc đến đích danh nữ danh ca số 1 của nền tân nhạc từ trước đến nay, trong câu hát “Phòng trà nghỉ chân nghe Thái Thanh ca Biệt Ly” Click để nghe Thái Thanh ca “Biệt Ly” Bài hát Biệt Ly nổi tiếng từ thời tiền chiến của nhạc sĩ Dzoãn Mẫn nổi tiếng qua giọng hát Thái Thanh. Trong câu hát này có nhiều tranh cãi chưa có hồi kết, đó là “phòng trà nghỉ chân” hay “phòng trà Mỹ Trân”? Trước tiên, người viết xin khẳng định, lời chính xác là “phòng trà nghỉ chân” mới đúng. Thứ nhất, xem lại lời nhạc gốc được chính nhạc sĩ phát hành nhạc tờ thông qua nhà xuất bản ở Saigon trước năm 1975, có ghi rõ ràng là “nghỉ chân”. Xem hình bên dưới Thứ 2, khi nghe lại bài hát này được ca sĩ Phương Dung hát trước năm 1975, cô hát đúng và rõ ràng là “phòng trà nghỉ chân”. Click để nghe Phương Dung hát Giọt Buồn Không Tên trước năm 75, phát âm rõ là “nghỉ chân” Thứ 3, ở khắp miền Nam trước năm 75, chưa từng nghe nói đến có 1 phòng trà nào có tên là Mỹ Trân Thứ 4, khi nhạc sĩ Anh Bằng còn sống, trung tâm Asia có vài lần thực hiện bài hát Giọt Buồn Không Tên, điển hình là bản song ca của cố ca sĩ Giang Tử và Phương Hồng Quế, và bản khác của ca sĩ Y Phụng, rồi của Đặng Thế Luân, những bản này đều nghe ca sĩ hát rõ ràng là “nghỉ chân”. Khi các ca sĩ hát bài này, có sự chứng kiến của nhạc sĩ Anh Bằng nên không thể sai một chữ kiểu như vậy được. Click để nghe Giang Tử và Phương Hồng Quế song ca Giọt Buồn Không Tên Vậy từ đâu mà có chữ “phòng trà Mỹ Trân”? Khi người viết tìm nghe lại tất cả các phiên bản Giọt Buồn Không Tên đã được thu âm sau năm 75 của các ca sĩ Phương Dung, Tuấn Vũ, Giao Linh, Băng Châu, Tâm Đoan, Hoàng Lan, Phi Nhung, Quỳnh Dung… không thấy có bất kỳ ca sĩ nào hát là Mỹ Trân, mà vẫn hát rõ là “nghỉ chân”. Đây có lẽ là sự nghe nhầm của khán giả, rồi người nào đó chép lại lyric nhầm, làm cho nhiều người hiểu lầm. Thực sự, cả trước và sau năm 75, không có bất kỳ văn bản chính thức nào nhắc đến “phòng trà Mỹ Trân”, mà chỉ là các trang chép lyric/lời nhạc do người nghe nhạc vốn không đáng tin cậy đăng lên như vậy, Muốn biết chính xác lời là gì, đơn giản là chỉ cần đối chiếu lại văn bản của bài hát phát hành trước 1975 ở dưới đây, đã ghi rõ ràng là “nghỉ chân”. Một thông tin thú vị khác liên quan tới bài hát Giọt Buồn Không Tên, đã được nhắc đến trong 1 bài viết khác, đó là ngôi xưng trong bài hát không phải là anh/em như những bài hát viết về các đôi tình nhân nam nữ, mà lại là “tôi và anh” Vừa chiều hôm nao anh với tôi đi dạo phố. Hai đứa vòng tay âu yếm như đôi tình nhân. Cười tươi như cô gái thơ ngây vui tin Xuân. Chúng mình thân quá thân. Từ trước đến nay, người nghe vẫn luôn mặc định nhân vật chính trong bài hát này là đôi tình nhân nam nữ. Bài hát luôn được song ca bởi ca sĩ nam và nữ hát với nhau Giang Tử & Phương Hồng Quế, Mạnh Quỳnh & Phi Nhung…. Bài Giọt Buồn Không Tên cũng mô tả “vòng tay âu yếm” chỉ thường thấy ở đôi trai gái. Tuy nhiên nếu để ý kỹ hơn, bài hát này dường như nhắc đến hai người bạn thân đều là nam, cùng nhau vào phòng trà để nghe nhạc để tiễn đưa nhau, vì ngày hôm sau sẽ có một người lên đường đi chinh chiến. Điều đó thể hiện ở danh xưng “anh và tôi”. Họ vòng tay âm yếm “NHƯ đôi tình nhân”, tức là chỉ giống như tình nhân thôi chứ không phải. Họ “cười tươi NHƯ cô gái thơ ngây”, nghĩa là giống như cô gái thôi chứ không phải là cô gái. Họ là đôi bạn “thân quá thân”, thân tới mức trên cả bạn bè, nên có những hành động thân thiết mà chúng ta có thể thấy là quá mức. Phòng trà nghỉ chân nghe Thái Thanh ca “Biệt Ly”. Anh ngước nhìn tôi qua khói hương thơm cà phê. Giọt buồn không tên lén qua tâm tư đê mê mình thức đêm thật khuya. Qua khổ nhạc này, chúng ta có thể hình dung được đôi bạn đang ngồi đối diện nhau trong phòng trà, trên bàn là 2 ly cafe. Một người ngước nhìn người kia qua làn khói hương thơm. Đôi bạn đã thức thật khuya trong đêm đó để tâm sự chuyện đời. Câu cuối cùng của bài hát là “Càng nhớ thương bạn ơi...” càng khẳng định họ là bạn với nhau, chứ không phải là tình yêu nam nữ. Tuy nhiên đó vẫn là phỏng đoán của người viết dựa trên phân tích lời nhạc. Sự thật, trong tờ nhạc phát hành trước 1975 là hình ảnh của đôi tình nhân nam nữ dưới đây Đông Kha Bản quyền bài viết của
phòng trà nghỉ chân nghe thái thanh ca